
PHƯỢNG VỀ GIỮA CHỐN THIỀN MÔN

Vào những ngày sắp vào hè, khi ánh nắng vàng rực rỡ trải khắp núi, cũng là lúc hoa phượng bắt đầu nở rộ. Những chùm hoa đỏ rực như lửa cháy bừng lên trên nền trời xanh thẳm, gợi bao ký ức tuổi thơ. Một ngôi chùa cổ nằm lưng chừng giữa núi bao phủ bởi rừng phượng, những cây phượng già cũng bắt đầu trổ hoa, tô điểm cho không gian tĩnh lặng một vẻ đẹp vừa trang nghiêm, vừa rực rỡ.

Trong chốn thiền môn tĩnh lặng, nơi tiếng chuông chùa ngân vang giữa không gian thanh tịnh, hoa phượng vẫn lặng lẽ nở khi hè về. Những chùm hoa đỏ thắm bung nở trên nền lá xanh biếc, như thắp sáng cả góc sân chùa cổ kính.

Hoa phượng nơi đây không mang nét rộn ràng như chốn thị thành, mà mang một vẻ đẹp trầm lắng, sâu xa, như chính tinh thần thiền định của chùa.

Mỗi cánh hoa rơi xuống sân gạch rêu phong cũng là một lời nhắc nhẹ nhàng về vô thường – rằng cái đẹp nào rồi cũng sẽ qua, nhưng sẽ luôn sống mãi trong những tâm hồn biết chiêm nghiệm và lặng ngắm.

Hoa phượng nở không chỉ báo hiệu mùa hè đến, mà còn nhắc nhở về sự tuần hoàn của thời gian, nơi ngôi chùa cổ kính như một chứng nhân lặng lẽ của bao mùa hoa đi qua.































