Viết Cho Ngày Hợp Nhất!
Nó nhớ như in sự trăn trở của bố khi vẫn chưa tìm được hài cốt của ông khi mà đất nước đã bình yên tiếng súng nhưng ông vẫn còn nằm lại đâu đó trên mảnh đất hình chữ S này để rồi mọi thứ như vỡ òa với bao giọt nước mắt ngày ông về an nghỉ cùng đồng đội nơi nghĩa trang an bình hay sự day dứt ngày đêm khi mộ phần của ông bà bị người ta xâm lấn để rồi bằng mọi giá bố đưa mộ ông bà về nơi cao ráo bình yên trong khuôn viên gia đình cùng cháu con xum vầy…cứ thế bao nhiêu việc dần thuận xuôi theo ý nguyện.
Con gái mang họ Đặng
Nó, đứa con gái mang họ Đặng. Từ nhỏ đã thích mình mang họ này cũng chẳng biết tại sao nhưng rồi càng lớn càng nhận ra nó thích bởi lẽ được thừa hưởng sự tôn nghiêm từ bố mình, một người con luôn hướng về cội nguồn một cách lặng thầm.
Nó nhớ như in sự trăn trở của bố khi vẫn chưa tìm được hài cốt của ông khi mà đất nước đã bình yên tiếng súng nhưng ông vẫn còn nằm lại đâu đó trên mảnh đất hình chữ S này để rồi mọi thứ như vỡ òa với bao giọt nước mắt ngày ông về an nghỉ cùng đồng đội nơi nghĩa trang an bình hay sự day dứt ngày đêm khi mộ phần của ông bà bị người ta xâm lấn để rồi bằng mọi giá bố đưa mộ ông bà về nơi cao ráo bình yên trong khuôn viên gia đình cùng cháu con xum vầy…cứ thế bao nhiêu việc dần thuận xuôi theo ý nguyện.
Và rồi không chỉ nghĩ cho gia đình, hơn 20 năm qua bố cùng những người con đồng chí hướng cùng nhau góp nhặt xây dựng nên Ban liên lạc Họ Đặng, tiền thân cho Họ Đặng Việt Nam ngày nay, cứ thế âm thầm cho đến tận bây giờ…
Ngày nay, Họ Đặng Việt Nam một tổ chức với sự đồng lòng đoàn kết lớn mạnh phát triển nhưng cũng đồng hành với bao tồn tại khó khăn đã được hóa giải bằng một đội ngũ dẫn dắt vừa có tâm vừa có tầm lại có tài để đưa những người con mang trong mình chung một dòng họ về chung một chí hướng chung một cội nguồn.
Sau này có dịp đi nhiều nơi gặp gỡ nhiều người nó lại càng tự hào về họ mình hơn bao giờ hết. Hòa cùng mạch chảy của lịch sử con cháu họ Đặng luôn giữ được bản chất đầy khí phách của mình và có một nơi để yêu, có một dòng họ để tự hào cùng những người con đã trở nên bất tử.
Và với một “Họ Đặng Việt Nam” ngày nay được tổ chức với sự phân bổ chặt chẽ quy củ đến nguyên tắc. Có bài hát riêng, có gia huy riêng có bảo vật riêng được tôn nghiêm đến chỉnh chu đồng sức, đồng tâm đồng lòng cùng phát huy cùng trường tồn…
Trong một tổ chức xã hội thì đâu đó vẫn có những con người với bản ngã là đạp phá thì vẫn còn đó những người con sắp xếp xây dựng lại, có kẻ tham lam thì có người rộng lượng… nhưng với một điều những gì thuộc về tâm linh là vô cùng thiêng liêng để chính ta soi sáng mình. Từ nhỏ đã thích mình mang họ này cũng chẳng biết tại sao nhưng rồi càng lớn càng nhận ra nó thích bởi lẽ được thừa hưởng sự tôn nghiêm từ bố mình, một người con luôn hướng về cội nguồn một cách lặng thầm.
Nó nhớ như in sự trăn trở của bố khi vẫn chưa tìm được hài cốt của ông khi mà đất nước đã bình yên tiếng súng nhưng ông vẫn còn nằm lại đâu đó trên mảnh đất hình chữ S này để rồi mọi thứ như vỡ òa với bao giọt nước mắt ngày ông về an nghỉ cùng đồng đội nơi nghĩa trang an bình hay sự day dứt ngày đêm khi mộ phần của ông bà bị người ta xâm lấn để rồi bằng mọi giá bố đưa mộ ông bà về nơi cao ráo bình yên trong khuôn viên gia đình cùng cháu con xum vầy…cứ thế bao nhiêu việc dần thuận xuôi theo ý nguyện.
Và rồi không chỉ nghĩ cho gia đình, hơn 20 năm qua bố cùng những người con đồng chí hướng cùng nhau góp nhặt xây dựng nên Ban liên lạc Họ Đặng, tiền thân cho Họ Đặng Việt Nam ngày nay, cứ thế âm thầm cho đến tận bây giờ…
Ngày nay, Họ Đặng Việt Nam một tổ chức với sự đồng lòng đoàn kết lớn mạnh phát triển nhưng cũng đồng hành với bao tồn tại khó khăn đã được hóa giải bằng một đội ngũ dẫn dắt vừa có tâm vừa có tầm lại có tài để đưa những người con mang trong mình chung một dòng họ về chung một chí hướng chung một cội nguồn.
Sau này có dịp đi nhiều nơi gặp gỡ nhiều người nó lại càng tự hào về họ mình hơn bao giờ hết. Hòa cùng mạch chảy của lịch sử con cháu họ Đặng luôn giữ được bản chất đầy khí phách của mình và có một nơi để yêu, có một dòng họ để tự hào cùng những người con đã trở nên bất tử.
Và với một “Họ Đặng Việt Nam” ngày nay được tổ chức với sự phân bổ chặt chẽ quy củ đến nguyên tắc. Có bài hát riêng, có gia huy riêng có bảo vật riêng được tôn nghiêm đến chỉnh chu đồng sức, đồng tâm đồng lòng cùng phát huy cùng trường tồn…
Trong một tổ chức xã hội thì đâu đó vẫn có những con người với bản ngã là đạp phá thì vẫn còn đó những người con sắp xếp xây dựng lại, có kẻ tham lam thì có người rộng lượng… nhưng với một điều những gì thuộc về tâm linh là vô cùng thiêng liêng để chính ta soi sáng mình!
Susan Đặng